Cuồng đế — Chương 11

Posted on

Lần đầu thử nghiệm bản lĩnh

—————————————————— 

Đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào hắc y thích khách vừa mới giơ đao muốn chém Sở Vân Yên, Khuynh Cuồng vận dụng pháp môn đem chân khí trong đan điền vận đến ngón chỏ và ngón giữa, ra tay mạnh mẽ như tia chớp, lực đạo uy mãnh vô trù, một đạo chân khí vô hình từ trong ngón tay bắn ra, bắn thẳng vào huyệt quyết âm du của hắc y thích khách này.

Hắc y thích khách dừng lại, mắt còn chưa kịp lộ ra sự sợ hãi, đã tắt thở, đứng thẳng tắp, thị vệ bao vây không biết, một đao chém xuống, hắc y thích khách này mới ngã xuống, mọi người nhìn thấy là bị thị vệ chém chết, thật ra là bị Khuynh Cuồng lăng không nhất chỉ, điểm trúng tử huyệt.

Khóe miệng Khuynh Cuồng hơi cong lên, âm thầm sảng khoái, không tệ không tệ, có nội công liền khác biệt, giết một người lại dễ dàng như vậy, một chút cũng không khác biệt lắm với súng hiện đại, không chỉ không cần giảm âm, ngay cả dấu vết cũng không để lại.

Liếc mắt nhìn đám thị vệ không đánh nổi, Khuynh Cuồng nở một nụ cười âm u, giống như vẽ hồ lô, lại lăng không điểm trúng một cái hắc y thích khách khác đang lúc tiếp cận Mạc Long Khải, lại thành công không dấu vết giải quyết một tên, cứ như vậy trong bóng tối tặng đám hắc y thích khách này vài chỉ, tình thế lập tức chuyển biến ngược lại.

Hắc y thích khách còn lại vừa kinh vừa sợ, không rõ đồng bọn như thế nào đột nhiên vô dụng, lại bị những thị vệ mèo 3 chân này kết liễu, mà thị vệ hoàng cung giống như nhận đươc sự ủng hộ lớn, càng đánh càng hăng, cộng thêm sự tương trợ trong tối của Khuynh Cuồng, rất nhanh hắc y thích khách chỉ còn lại một người —– đó là thích khách kì quái ‘cứu’ Sở Vân Yên.

Mạc Long Khải cũng cảm thấy rất kì quái, những hắc y thích khách này võ công cao bao nhiêu, hắn rất rõ, những thị vệ này tuyệt đối không có khả năng đối phó được, cho dù sử dụng chiến thuật biển người làm tiêu hao thể lực của bọn họ cũng không có khả năng đột nhiên liền yếu thế đi xuống a! Trừ khi……có cao nhân âm thầm tương trợ.

Đôi mắt sắc bén quét khắp nội điện, Mạc Long Khải trầm ngâm quan sát, cuối cùng lại không thu hoạch được gì.

Bây giờ Khuynh Cuồng đã là cao thủ cấp 6, chỉ cần nàng không tiết lộ hơi thở, trừ khi là cao thủ cấp cao hơn so với nàng, nếu không ai cũng không có khả năng phát hiện sự tồn tại của nàng.

Hắc y thích khách còn lại này tuy chỉ là một cao thủ nội công cấp 4, nhưng công phu ngoại tu của hắn so với Khuynh Cuồng một cao thủ cấp 6 lại tuyệt đối lợi hại hơn, hơn nữa mỗi chiêu đều là sát chiêu, mỗi chiêu đều nhanh, độc ác, chuẩn, cho dù là cao thủ cấp 5 cũng chưa chắc có khả năng bắt hắn.

Đôi mắt Khuynh Cuồng nhíu lại, giơ hai ngón tay nho nhỏ lên, gian trá cười một cái, nhắm vào huyệt tam lý ở chân hắn, vận khí vào ngón tay, tay đến khí cũng đến.

Hắc y thích khách đột nhiên cảm thấy chi dưới đau một cái, động tác dừng lại, đao phong lóe lên một cái, trước ngực đã bị chém xuống một đao, máu tươi ào ạt chảy xuống, đã thương tổn khí huyết, sức lực vẫn hơn mười cái thị vệ, đả thương vô số người.

Tên này cũng không tệ a, trong mắt Khuynh Cuồng lướt qua một cái nhìn tán thưởng, nhẹ nhàng cười mang theo gian xảo.

Để khen thưởng tên này, nàng quyết định tặng hắn một chỉ nữa, hắc hắc hắc…

Lần này nhắm đến là huyệt thái uyên của hắn, khí đến đao rơi, hắc y thích khách chỉ cảm thấy chỗ hõm trên tay đau một cái, đao trong tay rơi xuống, trong nháy mắt, trên người của hắn xuất hiện thêm vài vết đao.

“Để nhân chứng lại.” Mạc Long Khải uy nghiêm quát một tiếng, hắc y thích khách vì một tiếng này mà có thể thoát được sát chiêu của một thị vệ.

Lúc này hắc y sát thủ thân mang trọng thương lại không có binh khí trong tay, liền chỉ có hai con đường có thể đi, thứ nhất, bị bắt bị giết, thứ hai, dùng hết chút chân khí cuối cùng, chạy trốn.

Đao quang lại đến, hắc y thích khách tay không chưởng một chưởng đánh chết một tên thị vệ bên cạnh, nhờ vào thân thể ngã xuống của hắn, thi triển khinh công, phi khỏi nội điện, thông minh lựa chọn con đường thứ hai — chạy trốn.

Không tệ không tệ! Đôi mắt linh hoạt của Khuynh Cuồng chợt sáng lên, lập tức biến mất trên xà ngang, liền giống như chưa bao giờ xuất hiện.

“Bắt sống.” Mạc Long Khải mặt đen lại ra lệnh một tiếng, nhiều người như vậy lại để một thích khách thân mang trọng thương chạy mất, thị vệ hoàng cung thật sự vô dụng.

Trời không trăng gió to, hắc y thích khách trốn khỏi Khải Vân điện chạy về hướng đông, giống như quen cửa quen đường, người không biết còn cho rằng hoàng cung là nhà của hắn a!

Đột nhiên dừng chân lại, phòng bị cảm nhận xung quanh, giống như mắt chim ưng sáng quắc phát sáng trong đêm tối, hắn cảm thấy được hơi thở nguy hiểm, một loại hơi thở âm u lạnh lẽo ngay cả hắn cũng không nén nổi run rẩy, thế nhưng hắn lại không có cách nào để nhận biết phương hướng của hơi thở này, dường như 4 phương 8 hướng đều có, nhưng hắn rất quả quyết, hơi thở này chỉ thuộc về một người, trong Long Lân hoàng cung khi nào thì có loại cao thủ như vậy?

“Uy, thích khách, tìm ta sao?” Một giọng cười lười biếng, tản mạn lại êm tai vang lên bên tai hắc y thích khách, như xa như gần, giống như từ chân trời rất xa truyền lại, lại giống như líu ríu thì thầm bên tai hắn.

Hắc y thích khách đột nhiên cảm thấy sởn gai ốc, đột nhiên nhìn về phía trước: một thiếu niên nho nhỏ thân mặc một bộ áo ngủ màu trắng, tà nghễ ngồi trên đỉnh hòn non bộ, hàm răng trắng sáng, trong bóng tối mặc dù nhìn không rõ dung mạo, nhưng nhìn từ hình dáng, cũng chỉ là một tiểu hài tử khoảng 10 tuổi.

Chẳng lẽ cao thủ phát tán ra hơi thở nguy hiểm kia lại là tiểu hài này? Cái này không có khả năng đi! Hắc y thích khách lập tức phủ nhận ý nghĩ này, thầm chế giễu bản thân một tiếng, nhất định là điên rồi, cái này không có khả năng.

Nhưng sau một khắc, cả người run rẩy, con ngươi đột nhiên co rút, kinh ngạc nhìn chằm chằm thân thể nhỏ bé trong chớp mắt đã đi đến bên cạnh người hắn, trên mặt ngọc trắng nõn mang theo một nụ cười cuồng nịnh, đôi mắt linh  hoạt, sâu thẳm  giống như nhìn thấy con mồi chăm chú bao vây hắn, một cỗ hàn khí theo lòng bàn chân tiến thẳng vào trong lòng, nụ cười như vậy, ánh mắt như vậy, bản lĩnh như vậy, trời a! Đây là quái vật gì a!

“Thích khách lão huynh, con mắt đừng trừng lớn như vậy, tiểu tiểu hài như ta sẽ bị dọa.” Lời nói như thế, nhưng thái độ trên mặt hoàn toàn không phải như vậy, cánh tay nho nhỏ của Khuynh Cuồng khoanh ở trước ngực, ung dung tà nghễ nhìn hắc y thích khách, giọng nói trẻ con hơi thở trẻ con cười nói.

Hắc y thích khách thiếu chút nữa nghẹn chết, tiểu tiểu hài? Từ chân khí phát ra trên người nàng, tuyệt đối là một cao thủ cấp cao hơn so với hắn.

Mắt lộ ra sát khí mãnh liệt, đem chân khí toàn thân đưa lên mức cao nhất, lập tức tiên hạ thủ vi cường, trong nháy mắt đem chân khí dồn về hai cánh tay,  hai tay lồng vào nhau, chân lướt một cái, xuất chiêu liên hoàn tấn công về phía Khuynh Cuồng.

Có đầu óc! Trong thời gian ngắn như vậy có thể phân tích ra ưu nhược điểm của ta mà chọn dùng phương pháp tác chiến có lợi nhất cho ngươi, trong chiến đấu người nào có kĩ năng tốt hơn sẽ giành chiến thắng, tốt, Khuynh Cuồng âm thầm khen ngợi một tiếng, ung dung nghiêng người tránh được công kích của hắc y thích khách, chỉ thủ không công, bước chân di chuyển trước sau trái phải, nhìn giống như đơn giản, nhưng mỗi lần đều tại lúc hắc y thích khách sắp đánh đến, nàng đều có thể tránh được.

Hắc y thích khách càng đánh tâm càng gấp càng sợ cũng càng tức giận, hắn thật sự nhìn không ra nàng sử dụng là thân pháp gì, quái dị như vậy, linh hoạt như vậy, đừng nói là đánh được nàng, ngay cả góc áo cũng không đụng đến được, vốn cho rằng nàng chỉ là một tiểu hài, nhiều nhất cũng chỉ là một cao thủ nội công, kỹ năng đánh nhau nhất định rất kém, nghĩ không đến, lại là một cao thủ nội ngoại kiêm tu.

Đương nhiên hắn chưa gặp qua thân pháp như thế, Khuynh Cuồng sử dụng là là Taekwondo và bộ pháp của võ học trung quốc hiện đại, biên độ bước hơi ngắn, bộ pháp linh hoạt, đa dạng.

Mắt thấy hắc y thích khách dần dần lộ ra sự kiệt sức, Khuynh Cuồng cong môi cười một cái, đùa cũng đùa đủ rồi, nên ra tay thôi, không biết sức mạnh sẽ như thế nào.

Chân phải lùi về phía sau, tay cong lại, triển khai cách thức đúng chuẩn đánh nhau kịch liệt, chân khí vừa dâng lên, vận vào hai cánh tay, tại thời khắc hắc y thích khách bắt đầu tấn công, nghiêng người, một quyền xuất ra đánh thẳng về phía bên phải, kết hợp với hỗn nguyên chân khí, một quyền này uy mãnh không gì sánh được, trực tiếp đem hắc y thích khách đá bay ra ngoài.

“Hắc hắc, không ngờ được đem võ thuật hiện đại kết hợp với công pháp cổ đại lại có uy lực lớn như vậy.” Một chân đạp lên mặt hắc y thích khách nằm bất tỉnh trên mặt đất, Khuynh Cuồng giơ lên nắm tay nho nhỏ của mình, hưng phấn nói thầm.

Bàn tay bé xíu nắm một cái đem khăn bịt mặt của hắc y thích khách kéo xuống, lộ ra một gương mặt tuấn tú, cương nghị, xem ra cũng chỉ là một thiếu niên 15, 16 tuổi mà thôi.

Chỉ là một tiểu hài tử mà thôi a! Khuynh Cuồng thoải mái đem hắc y thích khách gọi là ‘tiểu hài tử’ vác lên trên vai, nhảy một cái biến mất không dấu vết.

Tia nắng ban mai vừa hiện phía chân trời, bình minh đến, một hình dáng nho nhỏ nhanh như chớp chạy vào Cuồng các Khải Vân điện, nhanh đến nổi không mang theo một chút gió nào, không người nào có thể phát hiện được.


Có một phản hồi »

  1. SA: *vỗ tay* Hay hay! nàng ơi cố lên! Ủng hộ nhiệt liệt!

    Trả lời
  2. linh tinh lung tung

    hay we ^o^
    thanks ss

    Trả lời
  3. fallingsnow

    truyện hay wa, thanks ban nhiều…

    Trả lời
  4. Phóng viên giơ mic ” Xin hỏi khi edit chap này thì mĩ nhân Kate có cảm tưởng gì?”

    Trả lời
  5. “chiến lợi phẩm”
    thanks

    Trả lời
  6. Pingback: Cuồng đế – Tùy Phong Thanh | ♪ Once Upon A Time ♪

  7. Pingback: Cuồng đế – Tùy Phong Thanh | ♪ Once Upon A Time ♪

Bình luận về bài viết này